Truyện cười vỡ bụng
NÂNG ĐẾN LÚC NÀO?
Sở thú vừa nhập về một con công, người ta nhốt nó vào chuồng, quây rào sắt cao 7 m. Sáng hôm sau, thấy nó thoát được ra ngoài, ông giám đốc bèn hạ lệnh nâng rào lên 15 m, nhưng rồi vẫn thấy con thú ranh mãnh sổng ra ngoài. Tức điên, ông cho nâng mức lên 20 m, rồi 30 m… cũng không ăn thua, thế là sắt thép tiếp tục được chở đến để làm hàng rào…
– Ngựa vằn thấy thằng cha mới đến suốt ngày nhởn nhơ bên ngoài chuồng, bất kể rào sắt chót vót, thán phục hỏi: Người ta phải nâng rào lên bao nhiêu mét nữa thì mới nhốt được mày?
– Tao không biết, nếu họ còn quên chốt cửa, thì còn phải nâng rào.
MÙI
– Mi: này theo cậu khi người ta mặc áo lông cừu thì có mùi cừu không?
– Tí: Đương nhiên là không rồi!
– Mi: Quái lạ. Vậy mà sao ông mặc quần áo bò tôi lại ngửi thấy mùi…bò! Không biết từ đâu?
Không còn nghi ngờ gì nữa!
Một nhà buôn rao bán vẹt giữa chợ, ông ta quả quyết rằng con vẹt này biết nói, biết làm thơ và còn biết tranh luận.
Một gã “nhà giàu mới” tình cờ đi ngang nghe thế lấy làm nghi ngờ bèn hỏi con vẹt:
– Mày biết nói thật ư?
– Không còn nghi ngờ gì nữa.
Gã “nhà giàu mới” khoái quá bèn mua con vẹt với giá cắt cổ. Nhưng sau một thời gian gã phát hiện con vẹt chỉ biết nói mỗi câu “Không còn nghi ngờ gì nữa” thì lấy làm cay lắm. Một hôm, gã vừa cho vẹt ăn vừa lẩm bẩm:
– Tao thật ngu khi mua mày về.
– Không còn nghi ngờ gì nữa! – Con vẹt nói luôn.
Bình luận của khách