Thơ cười tiếu lâm
Ông lão đánh cá và con cá vàng”
Chưa biết thực hư của câu chuyện thế nào, nhưng chắc gì không có người từng cầu nguyện như anh chàng này?
Có anh chàng bị… ngắn
Cái tạo nên đàn ông
Nên nhiệm vụ làm “chồng”
Anh thường không… hoàn thiện
Đau buồn anh cầu nguyện
Xin trời cho… dài thêm
Để phục vụ hằng đêm
Vợ mới không “chì chiết”
Anh cứ cầu liên tiếp
Trời cũng thấy động lòng
Nhưng vừa mới cho xong
Vợ anh vẫn chê “ngắn”
Thậm chí lại còn mắng:
“Sao dốt thế hả chồng
Đằng nào cũng mất công
Sao không xin… chấm đất”
Anh chồng nghe… suýt ngất
Nhưng ý vợ – ý trời
Chớ có mà lôi thôi
Tuân theo là tốt nhất
Thế là đành trơ mặt
Xin trời thêm một lần
Được dài quá gót chân
Coi như là “chấm đất”
Vậy là trong nháy mắt
Anh bị cụt đôi chân
Và thế là… “khúc gân”
Bỗng dưng dài… chấm đất
P/S:Chuyện này ý nghĩa nhất
Là dạy ta chớ ham
Thấy bở nổi máu tham
Thể nào cũng lãnh đủ!
Ca khám bệnh “khủng khiếp”
Kéo dài trong nhiều ngày
Nên bị nôn ra máu
Được đưa vào viện ngay
Đó là một bệnh viện
Ở một huyện ven đô
Nơi người ta thường nói
Ngọng chữ “nờ” thành “lờ”
Bác sỹ kê bệnh án
Cũng mắc tật ngọng này
Nên viết “lôn ra máu”
Và cho chuyển viện ngay
Lên bệnh viện tuyến tỉnh
Gặp bác sỹ quan liêu
Ông chỉ xem bệnh án
Đã chê trách đủ điều
“…Ai để bệnh nặng thế
Đúng là cái bọn liều…”
Rồi ông chê y tế
Tuyến huyện ẩu quá trời
Viết chữ cũng thiếu dấu
Y học đâu chuyện chơi
Và ông phết thêm một
Dấu “huyền” trên chữ “lôn”
Rồi chuyển viện phụ sản
Cho nó đúng… chuyên môn
Lên tới viện phụ sản
Gặp tiếp một “lang băm”
Xem bệnh án lập tức
Không cần nói lằng nhằng
Chuyển ngay vào phòng đẻ
Bằng xe đẩy giường nằm
Y tá trực, tiếp nhận
Đeo găng, thò tận nơi
Bỗng cô kêu hoảng hốt:
“Thôi chết thai ngược rồi
Nó thò chân ra trước
Mà chỉ một chân thôi
Đứa trẻ chắc thiếu tháng
Chân mềm nhũn quá trời…”
P/S:
Chuyện gì về sau đó
Các bạn cũng đoán ra
Tất cả do nói ngọng
Cùng đội ngũ “chuyên gia”
Tất nhiên chuyện hư cấu
Kể cho vui ấy mà
Bình luận của khách